Chúng ta đi thật xa để kiếm tìm hạnh phúc, để rồi cuối cùng mới nhận ra, hạnh phúc kỳ thực chỉ là một mái nhà, một bát canh ấm, và một ngọn đèn vì ta mà sáng.
Continue reading “[Review] Sắc Màu Pháo Hoa Nhân Gian – Falling Before Fireworks”
Chúng ta đi thật xa để kiếm tìm hạnh phúc, để rồi cuối cùng mới nhận ra, hạnh phúc kỳ thực chỉ là một mái nhà, một bát canh ấm, và một ngọn đèn vì ta mà sáng.
Continue reading “[Review] Sắc Màu Pháo Hoa Nhân Gian – Falling Before Fireworks”
Mình biết đến Bí Mật Nơi Góc Tối vì có một khoảng thời gian lướt newfeed Facebook toàn hình hai bạn diễn viên chính. Thú thực là bản thân cũng hai mấy tuổi rồi nên mình không mấy hứng thú với chủ đề học đường lắm. Suy cho cùng, mình vẫn thích những bộ phim gần với cuộc sống thực một chút, vừa coi để học hỏi, vừa suy ngẫm lại những việc mình đã làm. Continue reading “[Review] Bí Mật Nơi Góc Tối – Từ tiểu thuyết đến phim chuyển thể”
Chắc cũng 2 năm rồi mình mới quay lại đọc ngôn tình. Thứ nhất là vì thời gian càng ngày càng eo hẹp, mình không thể đọc loạn như trước. Thứ hai là vì lớn tuổi rồi, gu đọc sách dần thay đổi. Giờ thì mình chịu không nổi cái kiểu nam nữ chính chưa hiểu gì nhau đã lao vào yêu. Tất nhiên đã là ngôn tình thì tác giả phải vẽ ra một thế giới màu hồng hơn bình thường, chưa kể mấy đoạn xôi thịt không cần thiết, lại còn mớ chi tiết vô lý nữa. Nhưng thôi đọc để giải trí, mình cũng không đòi hỏi quá nhiều, chỉ cần không quá phi logic, có thông điệp và chút chiều sâu tâm lý thì vẫn chấp nhận được. Continue reading “Điểm qua vài quyển ngôn tình mình vừa đọc gần đây”
Nhịn đã mấy hôm rồi, cuối cùng tôi không nhịn được nữa. Dù cái tên Trương Vạn Sâm đã được thảo luận rất sôi nổi trên mạng xã hội, các trang blog và nền tảng video, nhưng trong vòng bạn bè tôi thì nó vẫn cứ im hơi lặng tiếng. Mấy ngày qua, tôi chẳng thấy bất kỳ bài báo nào về “Ngôi Sao Lấp Lánh” hay Trương Vạn Sâm, thế nên tôi quyết định tự viết một bài vậy.
Thực ra lần đầu tiên nghe bài này, mình chỉ chú ý đến giai điệu, nhưng hôm nọ rảnh rỗi, mình ngồi đọc kỹ lời mới thấy ca từ được viết cực kỳ tinh tế. Continue reading “Câu chuyện qua bài hát: Pháo hoa cuối cùng lúc đêm hè – Nhan Nhân Trung”
Kể ra thì Lovestruck In The City là bộ phim Hàn thứ 5 hay thứ 6 gì đó mình coi vì tình cờ nghe nhạc phim trên Youtube. Thời lượng phim khá ngắn, chỉ 16 tập, mỗi tập tầm 35 phút nên mình chỉ mất 2 ngày là cày xong. Dù vậy, mình nghĩ phim đã làm rất tốt trong việc kể những câu chuyện tình yêu đô thị của người trẻ dưới nhiều góc nhìn khác nhau. Continue reading “[Review] Lovestruck in The City – Tình yêu chốn đô thị”
Ban đầu, bài viết này chỉ là những gạch đầu dòng vắn tắt về những điều mình học được sau khi coi bộ phim, nhưng trong quá trình chỉnh sửa để đăng bài, những ý tưởng bắt đầu tuôn trào. Mình viết thêm và cứ thế nó trở thành một bài review. Bạn sẽ thấy ở bài viết này, mình viết không theo một bố cục thường thấy, đơn giản vì mình muốn để cảm xúc dẫn dắt hơn là đặt quá nặng vào việc phải làm thế nào để biến nó thành một bài review.
Continue reading “[Review] A Piece Of Your Mind – Một Nửa Của Một Nửa”
Phải rất lâu rồi mình mới có cảm giác trọn vẹn sau khi coi một bộ phim Trung hiện đại như vậy. Trước giờ phim Trung đa phần đều đầu voi đuôi chuột, đoạn đầu mình coi rất say xưa, nhưng càng về sau lại tua như điên. Em là thành trì chắc ngoại lệ, mình coi rất kỹ để phân tích từng chi tiết một. Continue reading “Chút cảm khái sau khi coi “Em là thành trì””
Tính ra cũng được gần 1 năm kể từ khi mình quay lại coi phim Đài Loan và theo dõi các diễn viên bên Đài. Phải công nhận là phim Đài trong những năm gần đây chế tác tuyệt thật, cảm giác không đi theo số đông như bên Đại Lục, lặng lẽ nhưng dần khẳng định vị trí của mình trong lòng những người yêu phim. Nếu bạn nào muốn tìm phim Đài coi thì có thể follow trang Trạm Đài Loan. Mấy phim nhà này vietsub toàn chất lượng. Continue reading “[Review] Your Name Engraved Herein | Cái Tên Khắc Sâu Trong Tim Người”
Không biết các bạn đã nghe album mới These Two Windows của Alec Benjamin chưa nhỉ, mình thì đã nghe đi nghe lại rất nhiều lần. Vẫn dòng nhạc quen thuộc, mỗi bài hát một câu chuyện, nhưng lyrics ở album này lại có phần man mác buồn và đầy suy ngẫm. Mình thấy đâu đó chút bâng khuâng khi nhìn lại những tháng ngày trước, chút mơ hồ khi nghĩ về tương lai, chút cay đắng trên hành trình theo đuổi mơ ước, của Alec, và của cả mình. Mình thích tất cả bài hát, nhưng thích nhất có lẽ vẫn là Oh My God, bởi vì lần đầu nghe bài này, từng câu từng chữ đều chính xác là những điều trong lòng mình muốn nói. Continue reading “[Review] Oh My God – Alec Benjamin | Lạc lối ở tuổi 20”