Posted in Tản mạn

Những ngày này…

Mình ở nhà được gần 3 tháng rồi.

Tính ra thì tầm thời gian này năm ngoái, tình trạng của mình cũng na ná vậy. Nghỉ việc, bùng dịch, ở nhà. Chỉ khác là năm nay mình nghỉ việc khi đã tìm ra được thứ bản thân muốn theo đuổi nên ở nhà học và làm việc điên cuồng, chứ chẳng như năm ngoái, lạc lõng thật sự, suốt ngày chỉ ôm chiếc điện thoại ngồi cày phim và coi show giải trí. Continue reading “Những ngày này…”

Posted in Tản mạn

Tâm sự nhỏ trong những ngày bộn bề công việc

Gần đây mình ít đăng bài trên blog là vì đang bị quá tải.

Chuyện là mình đang học thêm một bằng đại học nữa về chuyên ngành mình thích. Tất nhiên chỉ học online, cũng không phải trường danh giá trên thế giới cả, nhưng như vậy thôi cũng đủ cho đầu mình quay mòng mòng rồi, vì cũng hơn 2 năm mình chưa viết essay và làm assignment với cường độ dày thế này. Một phần do mình vẫn work from home full-time, lại còn đang học thêm một số khoá online khác để tự trang bị kiến thức và kỹ năng ngành. Continue reading “Tâm sự nhỏ trong những ngày bộn bề công việc”

Posted in Tản mạn

Nhìn lại 2020 – Một năm đầy biến động

23 tuổi, một mình sống ở thành phố xa lạ.

9 chữ này gần như đã tóm tắt mọi cột mốc, mọi hỉ nộ ái ố mà mình trải qua trong năm 2020 qua. Cuối năm 2019, cứ nghĩ năm này đã sóng gió rồi, năm 2020 (trong tiếng Trung là er-ling-er-ling, nghe lóng như “yêu em, yêu em”), cuộc đời có lẽ sẽ đối xử dịu dàng với mình hơn một chút, mọi chuyện sẽ dần tốt đẹp hơn, chắc cũng không đến nỗi như 2019. Continue reading “Nhìn lại 2020 – Một năm đầy biến động”

Posted in Tản mạn

Vội vàng

Đôi lúc, mình cũng ao ước bản thân có thể vứt bỏ tất thảy muộn phiền trong quá khứ, những âu lo và gánh nặng trong cuộc sống ở hiện tại, xách chiếc ba lô nhỏ đựng vài bộ đồ, chiếc máy ảnh và quyển nhật ký, cứ vậy mà lên đường. Cứ vậy, mình phiêu bạt tứ xứ, giống như Thất Nguyệt trong tiểu thuyết của An Sinh, một cách từ tốn, chậm rãi quan sát cái nếp sống và con người trên từng mảnh đất khác nhau. Continue reading “Vội vàng”

Posted in Tản mạn

Chốn bình yên trên mạng xã hội

Từ khi bắt đầu chơi film, mình dành ít thời gian quẩn quanh Facebook, mà thay vào đó là lướt Instagram. Ở đây chỉ có những bức ảnh đẹp, không có quá nhiều luồng thông tin, không sân si, không bóc phốt, không có những câu chuyện bi hài dở khóc dở cười mà các anh hùng bàn phím bàn tán xôn xao, hay thay phiên nhau share lấy share để. Continue reading “Chốn bình yên trên mạng xã hội”

Posted in Tản mạn

Nhà, rốt cuộc ở nơi đâu?

Nhiều lúc, mình có cảm giác, dù cho mình về nhà hay không, dường như cũng chẳng còn quan trọng nữa. Ba mẹ không buồn gọi cho mình, còn mình khi gọi cho ba mẹ cũng không biết nói gì. Chuyện vui, điều tốt quanh đi quẩn lại cũng bấy nhiêu, còn ốm đau, mỏi mệt và áp lực thì chỉ biết cất trong lòng. Continue reading “Nhà, rốt cuộc ở nơi đâu?”

Posted in Tản mạn

“Sống xa nhà” là cảm giác như thế nào?

Một năm trước, “sống xa nhà” với mình đơn cử chỉ là cụm từ miêu tả trạng thái sau tốt nghiệp. Thế nhưng, một năm sau, nó lại trở thành nỗi uẩn ức khó nói thành lời, là cảm giác chua xót, mỏi mệt, bất lực, nhưng không thể phó mặc tất cả để quay về. Continue reading ““Sống xa nhà” là cảm giác như thế nào?”