Cách đây 3 năm, sau khi coi lại lần hai Thế giới người ta sống (Worlds Within | The World That We Live In), trong lòng bỗng có chút cảm khái nên mình cũng có ghi lại vài dòng ở đây. Giọng văn của nhiều năm trước hẳn vẫn khá trẻ con. Bài viết năm đó cũng không tính là review, vì nó vẫn còn sơ sài, và mình cũng lười đào sâu vào tâm lý của từng nhân vật. Nay có dịp ngồi rà lại album cap màn hình mới bắt gặp câu này của Jung Ji Oh (Hyun Bin), nên viết đôi dòng review vậy. Continue reading “[Review] Thế giới người ta sống | Worlds Within (Part 2)”
Danh mục: Tản mạn
Sự nghiệp không phải lúc nào cũng là một đường thẳng
Sau những chuỗi ngày đi làm trong vô thức, lăn tăn suy nghĩ về nghề nghiệp, nghe podcasts, đi hội thảo, coi Youtube của các tiền bối và chuyên gia trong những ngành có liên quan đến ngành học của mình, mình nhận ra con đường sự nghiệp rất hiếm khi là một đường thẳng. Phải có mục tiêu, hiểu rõ năng lực và biết bản thân mình thích hay muốn trở thành người như thế nào, quyết tâm đến cùng thì mới có thể đi đúng chính xác theo con đường đã vạch ra. Nhưng khổ là thời học sinh chỉ biết cắm đầu vào học, chưa có trải nghiệm thực tế, cứ tưởng bước qua được cánh cửa đại học thì mọi chuyện sẽ được giải quyết. Và rồi lúc chọn ngành, vì không biết mình thích gì, cứ nhè ngành hot-điểm cao-trường top, tìm trên Google ngành nào sau này dễ xin việc thì điền nguyện vọng. Ai mà biết nó có phù hợp với mình hay không? Continue reading “Sự nghiệp không phải lúc nào cũng là một đường thẳng”
Lựa chọn, đúng hay sai?
Từ ngày lập Góc nhỏ của Annie và mở chuyên mục Confession, thi thoảng mình nhận được một vài câu hỏi khá thú vị. Bản thân mình không phải chuyên gia tâm lý, cũng không phải người dày dạn kinh nghiệm, nên nhiều lúc câu trả lời của mình vẫn chưa được hoàn thiện, và tất nhiên, chắc chắn sẽ mang chút tư tưởng cá nhân và suy nghĩ chủ quan. Điều này rất bình thường, vì Annie thực ra cũng là người bình thường mà. Continue reading “Lựa chọn, đúng hay sai?”
Khi niềm tin đặt sai chỗ
Hôm vừa rồi khi bạn mình share stt bóc phốt Kiên Trần, mình còn bán tin bán nghi. OMG! Wtf?! Chuyện này không phải sự thật. Tát tao phát đi. Mình còn đi check lại thông tin rất nhiều lần, kiểu không thể tin nổi luôn ấy. Continue reading “Khi niềm tin đặt sai chỗ”
Vì sao mình cầu toàn?
Dạo gần đây cứ thấy bản thân mông lung thế nào, nhìn không rõ mà cũng chẳng biết liệu những người xung quanh nhìn nhận về mình thế nào. Những chuyện lùm xùm và bất hoà trong gia đình trong giai đoạn thực tập quả thực có ảnh hưởng không nhỏ đến mình. Khi ngồi lại nghe người nhà nói về mình, những điều họ nghĩ về mình, mình nhận ra, họ chả hiểu quái gì về mình, dù rằng mình luôn cố gắng lắng nghe và thấu hiểu họ. Continue reading “Vì sao mình cầu toàn?”
Content Writer, chưa bao giờ là lối đi cho mình
Thời học đại học, mình từng làm cộng tác viên mảng nội dung (content writer/copywriter) cho bất kể thứ gì dính dáng đến Marketing. Ngày ấy, mình từng nghĩ rằng, bản thân vốn hướng nội, lại không muốn ganh đua với đời, để tồn tại trong cái ngành xô bồ này, thôi cứ chọn nghề viết, an toàn và ổn định, chỉ cần chuyên tâm làm tốt việc của mình là được. Continue reading “Content Writer, chưa bao giờ là lối đi cho mình”
Di chuyển
Mình thường hay đọc sách vào mỗi buổi chiều, ở góc nhỏ trong căn phòng, bên cạnh cửa sổ. Trong những ngày dịch bệnh và làm việc ở nhà, chưa bao giờ mình cảm thấy an tâm và thư thái như lúc này.
Tự do và cô đơn
Trước đây mình từng tự hỏi, tại sao xung quanh mình không một ai đối xử tốt với mình, không ai khiến mình có cảm giác an toàn và được yêu thương hay trân trọng, tại sao? Mình đã sống với nỗi uất ức và tự ti như vậy mà trải qua thuở thiếu thời. Continue reading “Tự do và cô đơn”
Cuộc hẹn bình minh: Ước mơ và nghề nghiệp
Hôm vừa rồi mình đọc Cuộc hẹn bình minh của tác giả Yasushi Kitagawa, tuy là tiểu thuyết nhưng sách viết khá giống self-help. Nếu để đánh giá chung dưới góc độ một quyển tiểu thuyết, thì với mình nó chưa xứng để coi là một cuốn sách hay. Nhưng nếu nhìn ở góc độ thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm, mình nghĩ Cuộc hẹn bình minh đã làm tốt vai trò của nó. Continue reading “Cuộc hẹn bình minh: Ước mơ và nghề nghiệp”
Viết review
Với mình, viết review cho một bộ phim, một bản nhạc, hay một cuốn sách giống như du ngoạn nhiều lần trên một miền đất cảm xúc. Một hành trình đơn độc. Như kiểu “suffering alone in silence” vậy. Continue reading “Viết review”