Posted in Văn học

Điểm qua vài quyển ngôn tình mình vừa đọc gần đây

Chắc cũng 2 năm rồi mình mới quay lại đọc ngôn tình. Thứ nhất là vì thời gian càng ngày càng eo hẹp, mình không thể đọc loạn như trước. Thứ hai là vì lớn tuổi rồi, gu đọc sách dần thay đổi. Giờ thì mình chịu không nổi cái kiểu nam nữ chính chưa hiểu gì nhau đã lao vào yêu. Tất nhiên đã là ngôn tình thì tác giả phải vẽ ra một thế giới màu hồng hơn bình thường, chưa kể mấy đoạn xôi thịt không cần thiết, lại còn mớ chi tiết vô lý nữa. Nhưng thôi đọc để giải trí, mình cũng không đòi hỏi quá nhiều, chỉ cần không quá phi logic, có thông điệp và chút chiều sâu tâm lý thì vẫn chấp nhận được. Continue reading “Điểm qua vài quyển ngôn tình mình vừa đọc gần đây”

Posted in Điện ảnh

[Zhihu] Tại sao nhân vật Trương Vạn Sâm trong “Ngôi Sao Lấp Lánh” lại cuốn hút đến vậy?

Nhịn đã mấy hôm rồi, cuối cùng tôi không nhịn được nữa. Dù cái tên Trương Vạn Sâm đã được thảo luận rất sôi nổi trên mạng xã hội, các trang blog và nền tảng video, nhưng trong vòng bạn bè tôi thì nó vẫn cứ im hơi lặng tiếng. Mấy ngày qua, tôi chẳng thấy bất kỳ bài báo nào về “Ngôi Sao Lấp Lánh” hay Trương Vạn Sâm, thế nên tôi quyết định tự viết một bài vậy.

Continue reading “[Zhihu] Tại sao nhân vật Trương Vạn Sâm trong “Ngôi Sao Lấp Lánh” lại cuốn hút đến vậy?”

Posted in Tản mạn

Vẫn một mình, nhưng mình khác trước rồi sao?

Có bạn hỏi mình: “Một mình có ổn không?”
Ổn. Không những ổn, mà còn rất tốt.

Bạn nào follow blog mình lâu thì cũng biết, tháng 9 năm 2021, phần vì dịch bệnh nghiêm trọng ở Sài Gòn, phần vì mới nghỉ việc nên mình về lại Đà Nẵng. Khi đó về nhà, không phải vì mệt mỏi khi phải gồng gánh một mình nơi đất khách quê người, mà chẳng qua vì không nhìn thấy được bản thân trong tương lai nếu tiếp tục ở đó. Continue reading “Vẫn một mình, nhưng mình khác trước rồi sao?”

Posted in Confessions

Tâm thư gửi Confession #25

Mình nhận được lá thư này từ đầu tháng 1, nhưng mãi không biết đáp lại thế nào. Hôm rồi đọc được vụ việc của bạn Lưu Học Châu trên Weibo, mình rất đau lòng. Nó như lời nhắc nhở rằng, bằng mọi giá mình phải phản hồi lại lá thư này, bởi đọc kỹ lại, nó không còn là chiếc Confession tâm sự thông thường nữa, mà giống như một lời cầu cứu. Mình biết là những lời này có chăng chỉ tựa như thuốc giảm đau tạm thời, thuốc trị bệnh thật sự chỉ có em ấy mới tìm được. Nhưng dù vậy, mình hy vọng nó cũng phần nào xoa dịu và an ủi em, tiếp cho em ấy thêm động lực và niềm tin mà tiếp tục sống. Continue reading “Tâm thư gửi Confession #25”

Posted in Confessions

Tâm thư gửi Confession #24

Quá để tâm đến cách nhìn của người đời, sống nơm nớp lo sợ vì e rằng một ngày nào đó sẽ bị phát hiện ra mình không giỏi như vậy. Cất mọi cảm xúc, vùi chôn điều mình thích, đeo chiếc mặt nạ mà mọi người muốn xem, làm những việc mà người đời cho là đúng. Tỏ ra vui vẻ, khiến bản thân trông thật tài năng. Ngày này qua tháng khác, chúng ta sống như một cái máy, dần dà quên mất rốt cuộc mình là ai, ban đầu mình muốn gì, và tại sao mình lại đang làm những việc này. Đến một ngày, ta chợt nhận ra, mình lạc lối rồi.

Continue reading “Tâm thư gửi Confession #24”

Posted in Confessions

Tâm thư gửi Confession #23

Mình vô tình lang thang trên Spotify để nghe list nhạc của chị Sasha Sloan thì lại lạc vào “Góc nhỏ của Annie”. Thú thật thì mình lúc đầu k có hứng thú đâu, vì mình ít khi theo dõi blog lắm. Nhưng mà nghe cái tên tự nhiên thấy cũng có vẻ dễ gần nên mình đã vào xem thử. Tuy chưa bao giờ biết đến blog của bạn trước đây, nhưng mà mình thấy những bài về kinh nghiệm bạn chia sẻ rất gần gũi, mình thấy bản thân của mình những năm tháng trước và hiện tại mình trong đó, thực sự rất giống!! Continue reading “Tâm thư gửi Confession #23”